Pgdphurieng.edu.vn mời các em cùng tham khảo Bài văn mẫu lớp 6: Kể về một chuyến ra thành phố được chúng tôi đăng tải sau đây.
Tài liệu bao gồm dàn ý chi tiết kèm theo 7 bài văn mẫu kể về một chuyến ra thành phố, qua đó giúp các em lớp 6 có thêm nhiều tư liệu tham khảo, củng cố vốn từ luyện kỹ năng viết văn. Nội dung chi tiết mời các bạn cùng theo dõi tại đây.
Dàn ý kể về một chuyến ra thành phố
I. Mở bài: giới thiệu một chuyến ra thành phố
– Em sinh ra tại một vùng quê nghèo khó, bao năm lam lũ với ruộng vườn. Hè vừa rồi ba mẹ cho em ra chơi nhà dì. Nhà dì em ở thành phố rất đẹp và tiện nghi.
II. Thân bài: Kể một chuyến ra thành phố
1. Kể lí do em ra thành phố
– Năm học vừa qua em được học sinh giỏi
– Ba mẹ cho em ra thành phố chơi
– Thành phố cách nhà em 100 km
2. Kể trước khi em ra thành phố
– Buổi tối trước khi đi em rất hào hứng và hồi hộp
– Mẹ em đã chuẩn bị quần áo và mọi vật dụng cho em
– Em cứ loay hoay không thể ngủ được
– Sáng em ngủ dậy thật sớm
– Em cùng ba đi ra bến xe để đi lên thành phố
3. Kể khi em ra thành phố
– Em đi một quãng đường thật xa
– Ngồi trên xe mọi thứ với em đều xa lại
– Những tòa nhà cao chọc trời
– Những ngôi nhà khít nhau
– Những con đường tấp nập người qua lại
– Những hàng cây thẳng tắp
– Những công viên xinh đẹp
– Những ngôi nhà đẹp đẽ
– Phố phương rất đông vui và nhộn nhịp
– Mọi thứ đều trở nên lạ lẫm
– Ở thành phố nhìn gì cũng đẹp
III. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về một chuyến ra thành phố
– Lần ra thành phố này là một kỉ niệm không bao giờ quên với em. Chuyến đi này giúp em mở mang kiến thức và biết về nhiều thứ hơn trong cuộc sống. Em sẽ trở lại đây vào một ngày không xa.
Kể về một chuyến ra thành phố – Mẫu 1
Trong kì nghỉ hè vừa qua, bố cho em đi chơi Đà Lạt. Đến với thành phố Đà Lạt, một thành phố đông khách du lịch khiến em bỡ ngỡ và cũng không kém sự tò mò về nó, khám phá những điều khác biệt với quê em.
Với bản tính trẻ con của mình, em rất hào hứng và cuống quýt trước những chuyến đi chơi xa. Em cùng mẹ chuẩn bị mọi thứ cần thiết như: quần áo, giày dép và những đồ dùng các nhân, tất cả dường như đã tươm tất, em chỉ còn việc đợi thời gian trôi đến ngày khởi hành. Dời thành phố, ngồi trên chiếc xe bon bon trên con đường đến thành phố Đà Lạt. Sau khoảng 30 phút, trên xe không còn tiếng ríu rít chuyện trò, mà những du khách đi cùng với em và bố đã bắt đầu chìm vào giấc ngủ, giữ sức trong chuyến đi. Em tựa đầu vào ô cửa sổ ô tô, ngắm nhìn những con đèo mình đã qua, phong cảnh thay đổi trên từng chặng đường xe qua. Có những đèo rất cao và dài hàng chục cây số. Anh lái xe bình tĩnh và khéo léo lái xe qua những chặng đường cua tay áo hiểm trở một bên là núi cao, một bên là vực thẳm. Chính vì có những chặng đường đi hiểm trở ấy mà em được mở rộng tầm mắt trước sự hùng vĩ của bà mẹ thiên nhiên.Trời đã về chiều, xe đã tới địa phận thành phố Đà Lạt, điểm du lịch nổi tiếng trong cả nước, tấp nập khác hẳn vẻ thanh bình ở quê em. Từ xa, em đã nhìn thấy những đồi thông xanh nối tiếp nhau. Xe dừng chân tại một điểm chờ, em và những du khách được chiêm ngưỡng vẻ đẹp thiên nhiên Đà Lạt, đặc biệt là những thác nước đổ. Nước từ trên cao xối xuống như một tấm rèm màu trắng khổng lồ tung bọt trắng xóa cùng tiếng thác đổ ầm ầm hoang sơ và hùng vĩ. Càng tiến vào gần thành phố, khung cảnh càng tấp nập người, càng hấp dẫn. Hiện ra trước mắt là bức tranh thiên nhiên và tạo vật, đó là những rừng thông xanh, thấp thoáng những ngôi nhà mái nhọn, lợp ngói đỏ tươi, đây cũng là nơi mà du khách nước ngoài rất thích và muốn trải nghiệm không gian nhà ở mang màu sắc cổ kính và huyền bí này.
Chỉ trong phút chốc, bố và em đã đến chỗ nghỉ ngơi- đây cũng là một khách sạn tuy nhỏ nhưng rất ấm cúng, tạo cảm giác giống không gian gia đình vậy. Sau khi vệ sinh cá nhân, em và bố cùng nhau thưởng thức những món ngon nơi đây. Đà Lạt là thành phố có bốn mùa trong một ngày, thời tiết thay đổi thật nhanh. Ban ngày nắng hửng, buổi chiều se lạnh và khi trời sẩm tối, mùa đông tràn về, em kéo chiếc bông ấm áp quấn kín người, rụt cổ trong tấm nệm mềm mại và ngủ một giấc thật say. Suốt mấy ngày ở đây, em được đi thăm rất nhiều cảnh đẹp của Đà Lạt như thác Cam Ly,Đồi thông hai mộ, thung lũng Tình Yêu, hồ Đa Thiện, nhiều địa điểm như một thiên đường trên mặt đất, để lại trong em những ấn tượng khó phai mờ nhất là thung lũng tình yêu. Có lẽ đây là nơi mà tình yêu được ươm mầm, được ấp ủ bởi bàn tay bà mẹ thiên nhiên. Em thích cảm giác cưỡi ngựa trên đỉnh đồi thông hai mộ, dưới những gốc thông cổ thụ.
Trung tâm thành phố cũng là nơi hội tụ những địa điểm nổi bật. Điều dĩ nhiên không thể thiếu công viên thành phố, nơi em luôn mong muốn được đến thăm, em vui sướng chạy quanh cổng, sờ ngắm những pho tượng được thiết kế rất đẹp mắt gần cổng để ba chụp ảnh. Em háo hức ngắm những chú chim bồ câu sà xuống mổ những mảnh thức ăn vụn vương vãi dưới đất trong vườn hoa thơm ngát. Rồi bố đưa em đi chợ Đà Lạt. Em ngây người trước sự phong phú, tươi đẹp của các loài hoa xứ lạnh: Hồng nhung, hồng vàng, lay-ơn, thược dược, cẩm chướng, phong lan, địa lan và bao nhiêu loại cúc khác nhau. Trái cây cũng thật hấp dẫn: Mận, đào, dâu tây, cam, bơ, nho, táo thứ gì cũng ngon, cũng rẻ. Bố em mua mấy hộp mứt dâu và một túi xách đầy những trái bơ sáp chín và những túi mận về làm quà cho mọi người.
Chuyến đi chơi ba ngày trôi qua nhanh chóng. Đã tới lúc tạm biệt thành phố Đà Lạt thân yêu, trở về với mái ấm gia đình. Ngồi trên xe, em lôi những tấm ảnh đã chụp ở nơi đây ra xem đầy những luyến tiếc : Đà Lạt hẹn ngày gặp lại !
Kể về một chuyến ra thành phố – Mẫu 2
Ngày em lên lớp 6 cũng là lúc em được mở mang những kiến thức mới, những trải nghiệm mới qua những chuyến đi xa nhà. Trong đó, Hà Nội- thủ đô Việt Nam là điểm đến để lại ở em những ấn tượng khó phai.
Khi còn ở nhà, em được biết đến Thủ Đô phồn hoa của đất nước qua những bài hát thân thương, qua lời kể của bố mẹ và khi đến Hà Nội, bố và em nghỉ ngơi tại một khách sạn gần hồ Gươm, trong bữa ăn trưa bố và em cùng bàn về lịch trình chuyến đi. Hà Nội hiện ra trong em với nhiều điều mới lạ và bỡ ngỡ xen chút thích thú và tò mò vô cùng. Em cảm nhận được nếp sinh hoạt khác hẳn so với những người dân quê em. Đó là bầu không khí của một ngày, dường như lúc nào cũng sôi động và tấp nập lúc người ta bắt đầu một ngày mới hay giờ tan tầm. Có thể nói, vào bất cứ thời gian nào trong ngày thì Hà Nội đều có nét đẹp rất riêng, một nét nhộn nhịp của thủ đô. Buổi sáng sớm, đứng trên cao ngắm nhìn thành phố thật không gì thú vị hơn. Vì khách sạn nơi bố và em ở quận Hoàn Kiếm, trung tâm thành phố. Vén bức rèm trắng nhìn ra ngoài cửa sổ, tất cả mọi cảnh vật nơi đây như thu hết vào tầm mắt. Cảnh Hồ Gươm hiện lên mờ ảo pha trộn sắc xanh tươi mới. Những cành lá xanh non còn đọng những giọt sương mai như những giọt pha lê tinh khiết. Hàng liễu xung quanh bờ buông rũ lá trông như những thiếu nữ mái tóc thướt tha xuống mặt hồ. Cầu Thê Húc cong cong hình con tôm nối liền bờ với ngôi đền nằm giữa những cây trăm năm tuổi. Xa xa, Tháp Rùa mờ mờ hiện lên cổ kính. Xung quanh bờ hồ, mọi người đang tập thể dục khắp nơi vang tiếng nói cười. Trên đường, đã có nhiều người và xe qua lại, nhất là những chiếc xe ô tô mà ở nông thôn hiếm thấy. Tiếng rao của những người bán hàng ăn sáng vọng khắp khu phố tấp nập. Buổi sáng ở thành phố rất khác với nơi em sống. Ở thành phố, mọi người được đánh thức bởi tiếng xe, tiếng người rao bán hàng, tiếng người dân đi tập thể dục. Còn ở quê em, tiếng gà gáy chính là chiếc đồng hồ báo thức sống. Tiếng gà râm ran khắp xóm thôn giục mọi người nhanh nhanh thức dậy chuẩn bị cho một ngày lao động, người ra đồng cày cấy, người ra chợ bán hàng.
Lâu nay ở quê, em quen nhìn cánh đồng lúa bát ngát, gốc đa đầu đình, những con đường đất, vườn cây lối xóm thân thuộc. Dọc theo con đường từ trung tâm thành phố đi về phía Cầu Giấy, em được vào công viên Thủ Lệ, nơi mà trẻ em luôn mong muốn được vui chơi thỏa thích với những con vật thân thiện, ngồi trên ghế đá thưởng thức những que kem vị dâu yêu thích mát lạnh. Đến thăm chùa Một Cột, em thấy ngôi chùa nhỏ như một bông sen vươn lên giữa hồ, tựa như một bông sen thanh cao đang vươn lên trên đám bùn lầy. Quả thực ông cha ta có sự sáng tạo trong những công trình kiến trúc mang tầm vóc lịch sử. Không khí thiêng liêng bao trùm khi bố và em vào thăm lăng Bác. Đoàn người xếp hàng dài nối nhau trong sự im lặng và tôn kính. Trong lăng, vị lãnh tụ vĩ đại đang nằm ngủ trong chiếc linh cữu bằng thủy tinh trong suốt, em đang được ngắm nhìn khuôn mặt kính yêu của người Cha già dân tộc. Bên ngoài lăng, hàng tre như những người lính đứng canh bảo vệ cho lăng. Dọc theo lối đi, đến nhà sàn nơi Bác ở, đi qua hồ cá xanh trong với hàng trăm chú cá vàng đang bơi lội tung tẩy. Dường như Bác rất yêu thiên nhiên và gần gũi với thiên nhiên, nên nơi Bác ở đều có những nét đẹp của bà mẹ thiên nhiên hòa hợp cùng đời sống sinh hoạt của con người. Trở về khách sạn, chuẩn bị đồ để ngày mai về nhà trở về với nếp sống sinh hoạt thường ngày và giữ lại những kỉ niệm đẹp về nơi đây.
Đối với em đó là một chuyến đi đầy ý nghĩa, để lại trong em nhiều điều lí thú, giúp em khám phá ra nhiều điều mới mẻ từ cuộc sống thành phố tấp nập, nơi thủ đô xinh đẹp của đất nước Việt Nam thân yêu.
Kể về một chuyến ra thành phố – Mẫu 3
Nhờ vào danh hiệu Học sinh giỏi của tôi năm ngoái mà giờ bố mẹ đã thưởng cho tôi một chuyến đi đến bãi biển Vũng Tàu diễm lệ và xinh đẹp. Hôm ấy, tôi không thể nào diễn tả được cảm xúc của mình: Vừa vui mừng, vừa tự hào vì đây là phần thưởng tôi đạt được vì học tốt. A! Xe taxi đến rồi!
Ngồi trên xe, ngắm đường phố vào sáng sớm, tôi thấy thành phố nơi tôi ở sao mà đẹp thế! Hai bên đường trồng hai hàng cây xanh mát tươi tốt, thẳng tắp như những chú bộ đội đang đi diễu hành. Woa! Cuối cùng chúng tôi cũng đã đến biển rồi đây sao? Biển Vũng Tàu mơ mộng nhưng cũng tràn đầy sức sống đã làm tôi đứng mê mẩn nãy giờ. Ôi! cái mùi mằn mặn trong làn gió thổi nhẹ qua làn tóc của tôi cũng đủ cho tôi cảm thấy sung sướng rồi! Khi gia đình tôi nhận phòng, tôi nhìn từ cửa sổ tầng năm mà thấy sao Vũng Tàu hùng vĩ, xinh đẹp thế này! Hôm nay trời thật đẹp, bầu trời trong vắt một màu xanh, không một gợn mây. Có một vài con chim biển đang bay lượn trên trời như muốn nhập bọn với những trò vui của du khách nơi đây! Mặt trời trông như quả bóng lửa rực rỡ giữa một màu xanh trong veo.
Khi bố mẹ bảo tôi có thể xuống bãi rồi, tôi mừng rỡ chạy nhanh như gặp phải vàng, tôi đã mong chờ giây phút này lâu lắm rồi! Khi tôi bước xuống làn cát mềm mịn, tôi cảm giác như mình đang đứng trên một tấm thảm màu vàng nhạt bằng nhung vậy! Qua bờ cát mịn một chút là đã chạm những ngọn sóng tràn bờ vấy lên chân. Những ngọn sóng nghịch ngợm từng đợt vỗ đến chân tôi. Nước biển mát thật đấy! Tôi thấy biển như một tấm gương khổng lồ phản chiếu lại hình ảnh của bầu trời. Hình như tôi đạp phải thứ gì đó! A! Là những chiếc vỏ ốc. Nhìn chúng đọng nước biển, lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời đẹp thật! Cái màu trắng ngà, cái màu đỏ, cái màu hồng nhạt. Nhìn khắp bãi, ngoài vỏ ốc còn có các chiếc dù đủ màu nhìn sống động như có những cây kẹo mút khổng lồ vậy!
Các du khách ở đây đa số là người nước ngoài, họ rất vui vẻ và thân thiện. Họ chơi những trò chơi thể thao, trông rất vui, như: Bóng chuyền. Nếu đã nói đến biển, người ta sẽ nghĩ ngay đến hải sản. Vì thế đến biển Vũng Tàu mà không ăn hải sản thì uổng lắm! Bố dẫn tôi và gia đình vào một tiệm bình dân trên bãi để ăn: Nghêu, tôm, mực, cua. Ngon quá!. Đã xế chiều, gia đình tôi về khách sạn để nghỉ ngơi và chuẩn bị hành lí đi về. Nhìn ra ngoài, tôi thấy một bầu trời ửng đỏ. Mẹ tôi bảo đây là trời đang nấu cơm. Khác với buổi sáng, trời vào hoàng hôn trên biển có vài đám mây đủ màu trôi bồng bềnh. Trông chúng như những cây kẹo bông gòn màu sắc mà mẹ mua cho tôi khi tôi còn nhỏ. Biển thì phẳng lặng, trầm tính hơn biển vào sáng. Trên bãi cũng ít người tắm vì họ cũng như chúng tôi, đều về nghỉ ngơi cả rồi. Đã đến giờ chúng tôi phải về. Trước khi lên xe, tôi nhìn biển và cảm thấy cảm kích vì đất nước Việt Nam đã có những danh lam thắng cảnh trong đó có nơi tôi đang nghỉ mát- biển Vũng Tàu.
Tôi sẽ cố gắng học tốt để bố mẹ cho tôi đến đây một lần nữa để tôi có thể thưởng thức bầu không gian hùng vĩ. Hình ảnh bãi biển Vũng Tàu đẹp như tranh và đầy sức sống này sẽ mãi mãi in sâu vào trái tim cũng như tâm hồn tôi như một kỉ niệm đẹp và đáng nhớ trong kì nghỉ hè năm lớp Sáu. Hẹn gặp lại năm sau đấy, Vũng Tàu ơi!
Kể về một chuyến ra thành phố – Mẫu 4
Từ lâu em đã ao ước đến một lần đến Đà Lạt thành phố ngàn hoa, trong dịp hè vừa rồi mong ước đó đã thành sự thật. Đồng hành trong chuyến đi lần này đó là bố em.
Trước ngày đi khoảng một ngày ba em chuẩn bị mọi thứ cần thiết như đồ đạc, máy ảnh, thức ăn… Chuyến đi lần này do tour du lịch tổ chức, trên xe khoảng 30 người vừa đủ chiếc xe khách. Tiếng còi báo hiệu xe chuyển bánh. Từng khung cảnh quen thuộc dẫn lướt qua, em ngồi gần cửa sổ nên thích ngắm phong cảnh hai bên đường. Chỉ khoảng 3 tiếng xe đã tới ngã ba đi Đà Lạt, trước mắt em đó là màu xanh những rừng cao su nối dài mãi tưởng như không có điểm dừng. Xe bắt đầu thay đổi độ cao đột ngột do phải di chuyển trên đèo dốc liên tục, tài xế chạy chậm rất cẩn thận quan sát mọi thứ phía trước, em thấy rất sợ khi một bên là núi, bên kia là vực thẳm nhưng đã được bố khuyên nên nghỉ ngơi lấy sức.
Đầu giờ chiều xe đi đến thành phố Đà Lạt. Xa xa xuất hiện khung cảnh thiên nhiên đẹp với những đồi thông nối tiếp nhau. Tài xế dừng xe để du khách khám phá thác Prenn hùng vĩ, thác vào mùa mưa nên nước trắng xóa. Tiếng thác đổ ào ào bọt tung trắng xóa. Chiếc xe tiếp tục di chuyển đến trung tâm thành phố, hai bên đường rất nhiều cây xanh và những ngôi nhà kiến trúc cổ.
Chỉ khoảng 30 phút là xe đậu trước khách sạn, nghỉ ngơi xong, em và bố cùng ăn, bữa ăn tại đây rất ngon chắc hẳn vì đói bụng. Ăn xong em và bố đi tham quan cảnh đẹp của Đà Lạt như hồ Xuân Hương, đồi Cù, thung lũng Tình Yêu, thiền viện Trúc Lâm mỗi cảnh đẹp đều có những nét đặc trưng riêng mà chỉ Đà Lạt mới có. Em không quên chụp ảnh để lưu giữ lại những kỉ niệm khó quên trong chuyến đi này.
Tiếp đến em và bố đến tham quan công viên thành phố, ngắm chim, ngắm thú, chụp ảnh. Địa điểm chợ Đà Lạt không thể bỏ qua với nhiều loài hoa đặc trưng: hồng vàng, lay-ơn, thược dược, phong lan… Trái cây đa dạng và cực kỳ ngon như mận, dâu tây, cam, nho, táo…bố em có mua một số loại trái cây về làm quà cho bạn bè và người thân.
Hai ngày trôi qua thật nhanh, mặc dù em còn muốn khám phá nhiều thứ từ thiên nhiên và con người nơi đây nhưng thật tiếc là thời gian đã hết. Chuyến xe khởi hành quay trở về trong sự tiếc nuối của em, hẹn gặp lại Đà Lạt mộng mơ trong lần sau nhé.
Mong ước của em đã thành hiện thực, Đà Lạt thật đẹp và mộng mơ như những gì em đã được nghe, em đã khám phá thêm nhiều cảnh đẹp tại Đà Lạt cũng như con người nơi này rất thân thiện, gần gũi.
Kể về một chuyến ra thành phố – Mẫu 5
Trong kì nghỉ hè vừa qua, ba cho em đi chơi Đà Lạt một tuần. Đó là phần thưởng ba dành cho em vì em đã cố gắng học tập và đạt được danh hiệu Học sinh xuất sắc.
Ba em chuẩn bị rất đầy đủ cho chuyến đi này. Từ mấy hôm trước, ba đã mua vé ở Trung tâm du lịch Lửa Việt. Sáng thứ sáu, mẹ ra tận nơi xe đậu, tiễn hai cha con lên đường. Trên xe đã gần đủ người, anh lái xe nhấn còi báo hiệu cho du khách biết rằng sắp tới giờ xe chạy. Đúng 5 giờ 30 phút, xe rời bến. Thành ghế sát cửa sổ nên tha hồ ngắm phong cảnh hai bên đường. Chẳng mấy chốc, xe đã tới ngã ba đi Đà Lạt. Từ đây, quốc lộ 20 vặn mình chạy giữa một màu xanh bát ngát của những rừng cao su nối tiếp nhau. Phong cảnh mỗi lúc một khác. Chiếc xe lên dốc, xuống đèo liên tục. Có những đèo rất cao và dài hàng chục cây số. Anh lái xe bình tĩnh và khéo léo lái xe qua những chặng đường cheo leo, nguy hiểm, một bên là núi cao, một bên là vực sâu. Hành khách tỏ vẻ rất yên tâm, hoàn toàn trông cậy vào tay lái thành thạo của anh. Một số người ngả đầu vào thành ghế ngủ ngon lành.
Ba giờ chiều, xe đã tới địa phận thành phố Đà Lạt, điểm du lịch nổi tiếng trong cả nước. Từ xa, em đã nhìn thấy những đồi thông nối tiếp nhau. Anh lái xe dừng lại cho du khách chiêm ngưỡng vẻ đẹp của thác Prenn. Nước từ trên cao xối xuống như một tấm rèm màu trắng khổng lồ. Tiếng thác đổ đều đều, triệu triệu bụi nước li ti óng ánh. Càng tiến vào gần thành phố, khung cảnh càng hấp dẫn hơn. Ồ! Quả là một cảnh tượng lạ lùng bày ra trước mắt như trong một câu chuyện thần tiên. Giữa rừng thông, thấp thoáng những ngôi nhà mái nhọn, lợp ngói đỏ tươi trông như những lâu đài huyền bí.
Nửa giờ sau, xe đỗ trước cửa khách sạn Anh Đào. Khách sạn nhỏ nhưng xinh đẹp và đầy đủ tiện nghi. Bữa ăn đầu tiên, cha con em được thưởng thức những món ăn cao nguyên thật ngon miệng. Đêm hôm ấy, em kéo chiếc chăn bông lên tận cổ và ngủ một giấc say sưa. Suốt mấy ngày ở đây, em được đi thăm rất nhiều cảnh đẹp của Đà Lạt như hồ Xuân Hương, thác Cam Ly, đồi Cù, Đồi thông hai mộ, thung lũng Tình Yêu, hồ Đa Thiện, thiền viện Trúc Lâm… Ba chụp cho em rất nhiều ảnh. Em thích nhất là kiểu cưỡi ngựa trên đỉnh đồi, dưới gốc thông cổ thụ.
Tới công viên thành phố, em vui sướng vịn vai chú gấu đen khổng lồ nhồi bông ngay gần cổng để ba chụp ảnh. Em say mê ngắm chim, ngắm thú, ngắm hoa quên cả thời gian. Rồi ba đưa em đi chợ Đà Lạt. Em sững sờ trước sự phong phú, tươi đẹp của các loài hoa xứ lạnh: Hồng nhung, hồng vàng, lay-ơn, thược dược, cẩm chướng, phong lan, địa lan… và bao nhiêu loại cúc khác nhau. Trái cây cũng thật hấp dẫn: Mận, đào, dâu tây, cam, bơ, nho, táo thứ gì cũng ngon, cũng rẻ. Ba em mua mấy hộp mứt dâu và một túi xách đầy những trái bơ sáp chín. Chắc là mẹ và bé Hồng rất thích.
Một tuần tham quan trôi qua vùn vụt. Đã tới lúc tạm biệt Đà Lạt, trở về với mái ấm gia đình. Lúc xe rời bến, em thò đầu ra cửa sổ, lưu luyến vẫy chào những rừng thông, ngọn núi, con đường, những thung lũng mờ sương, những mái nhà xinh xắn và những vườn hoa rực rỡ… Tạm biệt nhé, Đà Lạt! Hẹn ngày này sang năm, em sẽ quay trở lại!
Chuyến đi thú vị đã mở mang tầm hiểu biết của em về đất nước, con người. Đất nước mình đâu đâu cũng đẹp như tranh và con người thật nhân hậu, hiếu khách!
Kể về một chuyến ra thành phố – Mẫu 6
Dịp nghỉ hè vừa qua, em được đi tham quan thành phố Huế mộng mơ, món quà bất ngờ đầy thú vị mà nhà trường thưởng cho em vì đã đạt danh hiệu Học sinh giỏi.
Sáng sớm thứ hai, từ 5 giờ, mọi người đã có mặt tại trường. Sau khi điểm danh, tất cả lên xe rời thành phố. Xe cứ vun vút lao trên mặt đường quốc lộ, chẳng mấy chốc em đã cảm thấy vị mặn của muối. Xe dừng lại độ một tiếng ở bãi biển Cà Ná để mọi người ăn trưa. Trong lúc nghỉ, em và các bạn đã tranh thủ chụp vài bức hình làm kỉ niệm.
Tiếp tục cuộc hành trình, dù đã buồn ngủ lắm nhưng em vẫn cố thức để nhìn cảnh vật của từng miền đất nước. Em mải mê ngắm nhìn vườn cây bên đường, mọc lên những hàng cây thẳng tắp, hoa của nó trắng ngà, xòe ra thành chùm trông thật đẹp. Em chú ý tìm trái của nó. A! Cây thanh long, trái tròn xanh, thỉnh thoảng mới có một vài trái ửng đỏ, chắc mới vào mùa.
Gần đến Phan Rang, Phan Thiết, em lại thấy cả vườn nho rộng bạt ngàn và thích thú cảm nhận mùi vị quê hương đậm đà của xứ biển. Qua một đêm ngủ lấy sức ở Nha Trang, cuộc hành trình lại tiếp tục. Từ xa đã thấy núi cao chất ngất. Xe đến chân đèo Cả, em bắt đầu hồi hộp. Đèo thì cao, một bên là vách núi, một bên là vực sâu, dưới là biển bao la, tất cả như một bức tranh sơn thủy hữu tình, tuy hiểm trở nhưng tươi đẹp.
Xe lao qua các tỉnh miền Trung: Bình Định, Quy Nhơn, Đà Nẵng. Đi qua mỗi nơi, chúng em lại được nghe chú An thuyết minh tiếp thu thêm nhiều kiến thức về địa lí, lịch sử Việt Nam. Xe đến Huế vào một buổi tối. Đúng là đất đế đô: Đền đài, lăng tẩm, mái ngói rêu phong… bao bọc thành nội là những hào nước rộng trồng toàn bông sen trắng.
Du khách như đi từ cõi thật đến cõi mơ. Mỗi lăng tẩm có một kiểu kiến trúc và vẻ đẹp riêng tùy vào tính cách của từng vị vua nhưng có lẽ đẹp nhất là lăng vua Khải Định, với những hình công, rồng, phụng, mai, lan, cúc, trúc chạm trổ công phu bằng sứ. Lăng vua Tự Đức còn có tượng voi, ngựa, quan văn, quan võ đứng chầu hai bên. Mọi người thi nhau chụp hình kỉ niệm, em cũng tranh thủ chụp vài tấm.
Nói đến Huế, không thể nào quên sông Hương, núi Ngự, chùa Thiên Mụ, cầu Tràng Tiền. Hôm ấy cả đoàn được đi thuyền trên sông Hương. Mặt nước phẳng lặng như tờ, chỉ còn nghe tiếng hát trong trẻo, ngân nga của cô ca sĩ trên thuyền. Những làn gió se lạnh cứ dửng dưng lướt qua. Cảnh trời nước thơ mộng quyện cùng chất giọng dịu ngọt, thánh thót của cô ca sĩ làm người ta cảm thấy như là lạc vào chốn thần tiên. Cho đến khi thuyền cập bến rồi mà vẫn chẳng ai hay biết,
Cả đoàn tiếp tục đi tham quan. Thú vị hơn nữa là có một cô thuyết minh người Huế được đoàn mời làm hướng dẫn viên, đi đến đâu cô nói về sự tích của những di tích lịch sử đến đó. Ôi chao! Giọng Huế chưa quen nghe nhưng em vẫn cảm thấy rất dịu dàng, dễ thương.
Ban ngày mọi người rủ nhau đi tìm món ăn Huế cho biết mùi: nào là bún bò Huế, bánh nậm, bánh bèo, cơm hến món nào cũng cay chảy nước mắt, buổi tối lại một lần nữa cả đoàn đi đò dọc sông Hương và nghe hát dân ca: Lý chim kêu, Giận mà thương… Khuya về, mọi người vẫn không quên thưởng thức món chè sen đậm đà, thanh cao của Huế.
Từ giã Huế, ai nấy đều mang những kỉ niệm khó quên. Cảnh vật đã xa rồi, nhưng sao em vẫn thấy còn nguyên ấn tượng.
Kể về một chuyến ra thành phố – Mẫu 7
Mùa thu năm nay tiết trời mát mẻ, ba em đã hứa sẽ đưa cả nhà tới thăm nhà bác cả ở thành phố Phủ Lý trực thuộc tỉnh Hà Nam. Em háo hức chờ đợi bởi khá lâu em chưa dịp tới thăm một thành phố, chuyến đi hứa hẹn mang đến cho em nhiều điều bất ngờ, thú vị.
Hôm trước khi khởi hành, ba mẹ em chuẩn bị chu đáo chút quà đặc sản của quê hương biếu gia đình bác và đồ ăn nhẹ trên xe. Đêm hôm đó, em cứ bồn chồn không sao chợp mắt được, chỉ mong trời chóng sáng để gia đình em lên đường. Chiếc xe buýt chở nhà em chuyển bánh lúc 5 giờ. Khi ấy, tiết thu se lạnh, làn sương sớm vẫn còn bảng lảng, ôm ấp quê em như một chiếc khăn voan mỏng, trong lành. Xe đi qua những khúc ngoặt của ngôi làng, bỏ lại sau lưng em những rặng tre xanh rì, những vườn chuối, vườn cau đung đưa trong làn gió heo may. Em ngoái lại ngắm nhìn quê hương mình khi xe chạy trên đường lớn, không gian thân thuộc ấy thu hẹp lại rồi khuất dần. Mẹ nhắc nhở em nên ngủ thêm chút nữa bởi đường khá xa nhưng em vẫn giương con mắt thích thú theo dõi toàn bộ hành trình này.
Chiếc xe chạy êm quá, nó như chiếc tàu siêu tốc chẳng mấy chốc đi tới gần thành phố Phủ Lý. Lúc đó, ông mặt trời thức dậy, tỏa những tia nắng vàng non tơ, lấp ló đằng xa sau những dãy núi, đồi xanh tốt. Tới thành phố, dọc hai bên đường em thấy con đường rộng dải nhựa nhẵn bóng. Hai bên vỉa hè người dân trồng nhiều cây xanh, sau đó là những dãy nhà cao tầng mọc lên san sát nhau cùng những ngôi nhà biệt thự lộng lẫy, khang trang. Em nghe ba nói rằng: Chính quyền đã đầu tư vào việc nâng cấp cơ sở hạ tầng và khoa học kỹ thuật, điều đó làm chất lượng đời sống của người dân có nhiều cải thiện rõ rệt. Bao công trình hiện đại nổi lên chứng tỏ thành phố đang vươn dậy, mạnh mẽ hơn trong tiềm lực kinh tế vững vàng. Em ngỡ ngàng khi đi qua trung tâm y tế trung ương Bạch Mai II, bệnh viện thật đồ sộ, tiện nghi. Chuyến xe của gia đình em đi qua vườn hoa của thành phố. Giữa lòng thành phố hiện đại, muôn loài hoa, loài cây vẫn bừng lên sức sống, tạo vẻ đẹp khó quên trong lòng em. Đối diện khu vườn hoa lộng lẫy là thư viện tỉnh, nó đứng hiên ngang giữa một khoảng đất rộng, thoáng đãng. Ngồi nơi đây đọc sách, ngắm nhìn trăm hoa thì còn gì bằng. Mắt không rời khỏi những điều mới mẻ đang mở ra trước mắt, em say sưa ngắm nhìn các khu đô thị mới, chạy dài trong lòng thành phố tạo nên nhịp sống hối hả, sôi nổi hơn ở quê hương em. Điều khiến em ngạc nhiên hơn cả là dãy nhà máy, xí nghiệp nơi đây không thải nhiều khí thải độc hại ra ngoài môi trường. Có lẽ chúng được xử lý qua một dây chuyền máy móc hiện đại, điều đó tạo nên những bước tiến dài trong lao động, sản xuất của thành phố. Gia đình em đến nhà bác cả sau một chuyến đi dài. Trong 3 ngày ở nhà bác, em được biết đến nhiều hơn về vẻ đẹp bình dị của thành phố Phủ Lý. Chuyến đi mang đến cho em nhiều bài học bổ ích, ý nghĩa về cuộc sống thành phố trong thời đại mới cần phát triển vững bền.
Ba ngày trôi qua, gia đình em tạm biệt bác cả trở về quê. Lòng em còn vấn vương mãi nét đẹp của thành phố vừa giản dị vừa hiện đại để thành phố vẫn theo kịp thời đại mà không đánh mất vẻ đẹp của riêng mình.
Cảm ơn bạn đã theo dõi bài viết Văn mẫu lớp 6: Kể về một chuyến ra thành phố (Dàn ý + 7 mẫu) Những bài văn hay lớp 6 của Pgdphurieng.edu.vn nếu thấy bài viết này hữu ích đừng quên để lại bình luận và đánh giá giới thiệu website với mọi người nhé. Chân thành cảm ơn.