Pgdphurieng.edu.vn sẽ giới thiệu Bài văn mẫu lớp 6: Phát biểu cảm nghĩ về truyện Bức tranh của em gái tôi.
Tài liệu bao gồm 5 bài văn mẫu hay nhất. Hãy cùng theo dõi nội dung chi tiết được đăng tải ngay sau đây.
Cảm nghĩ truyện Bức tranh của em gái tôi – Mẫu 1
“Bức tranh của em gái tôi” của nhà văn Tạ Duy Anh là một trong những truyện ngắn mà tôi cảm thấy yêu thích nhất. Truyện giúp tôi nhận ra được nhiều bài học sâu sắc trong cuộc sống.
Nội dung của truyện kể về hai anh em Kiều Phương qua lời kể của tôi. Vì vậy mà những suy nghĩ, tâm tư của nhân vật đã được bộc lộ một cách chân thực và sâu sắc. Đọc hết toàn bộ câu chuyện, nhân vật người anh hiện lên có phần đáng trách, nhưng cũng có thể cảm thông. Ban đầu, người anh rất yêu quý em gái. Nhưng đến khi tài năng của Kiều Phương được phát hiện, người anh đã dần thay đổi thái độ. Khi thấy mọi người trong gia đình đổ dồn mọi sự chú ý vào em gái, cậu cảm thấy không vui và mặc cảm bởi bản thân không có bất cứ một tài năng nào cả. Thậm chí, người anh còn cảm thấy ghen ghét và đố kỵ với em gái. Chỉ đến khi được nhìn thấy bức tranh đạt giải nhất của Kiều Phương, hiểu được tấm lòng yêu thương và nhân hậu em gái, cậu mới nhận ra sai lầm, cảm thấy xấu hổ. Với nhân vật người anh, tác giả đã gửi tới bạn đọc lời nhắn rằng trước thành công hay tài năng của người khác, mỗi người cần vượt qua lòng mặc cảm và tự ti để có được sự trân trọng và niềm vui từ tận đáy lòng. Quan trọng hơn đó là lòng nhân hậu và sự độ lượng có thể giúp con người vượt lên chính bản thân mình.
Cùng với người anh, nhân vật Kiều Phương cũng khiến tôi cảm thấy ấn tượng. Phương hiện lên là một cô bé hồn nhiên, nghịch ngợm. Cô bé rất thích lục lọi đồ vật trong nhà, tự chế màu vẽ bằng vật dụng có sẵn. Khuôn mặt của Kiều Phương lúc nào cũng bị bôi bẩn. Bởi vậy, người anh đã đặt cho cô bé biệt danh là “Mèo”. Mỗi lần bị nhắc nhở, Kiều Phương lại “vênh mặt” trả lời hồn nhiên “Mèo mà lại! Em không phá là được”. Trái ngược với vẻ hồn nhiên, tôi còn thấy được Kiều Phương là một cô bé tài năng. Chú Tiến Lê là bạn của bố Kiều Phương, trong một lần đến chơi đã tình cờ phát hiện được tài năng của cô bé. Bằng con mắt của một người họa sĩ, khi xem những bức tranh của cô bé, chú Tiến Lê đã phải thốt lên: “ Anh chị có phúc lớn rồi. Anh có biết con gái anh là một thiên tài hội hoạ không?” . Nhưng có lẽ, điều đáng quý nhất của nhân vật Kiều Phương là một tấm lòng trong sáng, nhân hậu. Cô bé dành cho anh trai một tình cảm thật đặc biệt. Dù anh trai luôn tỏ thái độ lạnh nhạt, hay khó chịu nhưng cô bé vẫn muốn gần gũi, vẫn yêu mến. Cô bé đã vẽ bức tranh “Anh trai tôi” bằng tất cả tấm lòng trong sáng, tình yêu mến dành cho anh trai.
Như vậy, Bức tranh của em gái tôi là một câu chuyện cảm động về tình cảm anh em sâu đậm. Tác phẩm đã đem đến ấn tượng sâu sắc trong lòng những độc giả yêu thích tác phẩm của Tạ Duy Anh.
Cảm nghĩ truyện Bức tranh của em gái tôi – Mẫu 2
Tạ Duy Anh là một nhà văn nổi tiếng với nhiều tác phẩm hay. Một trong những tác phẩm tiêu biểu khi viết về tình cảm gia đình đó là “Bức tranh của em gái tôi”. Truyện đã để lại cho tôi nhiều cảm xúc, ấn tượng sâu sắc.
Nội dung chính kể về câu chuyện của nhân vật người anh và cô em gái – tên là Kiều Phương. Trước đó, người anh rất yêu thương và quý mến em gái, thường mắng yêu khi em nghịch ngợm hay đặt cho em biệt danh ngộ nghĩnh là “Mèo”. Đến khi chú Tiến Lê – một họa sĩ, là bạn thân của bố đến nhà chơi, tình cờ phát hiện ra tài năng hội họa của Kiều Phương. Điều đó khiến cho mọi người trong gia đình cảm thấy ngạc nhiên, đến bất ngờ và đổ dồn mọi sự chú ý đến cô bé. Duy chỉ có người anh là cảm thấy tự ti, mặc cảm vì mình không có bất cứ một tài năng nào cả. Thậm chí, người anh còn cảm thấy ghen ghét, đố kỵ với em gái. Chắc hẳn, mỗi người đều bắt gặp thấy mình ở trong đó.
Truyện trở nên hấp dẫn hơn khi Kiều Phương được chú Tiến Lê giới thiệu tham gia trại thi vẽ quốc tế và được trao giải Nhất. Điều đó càng khiến người anh cảm thấy khó chịu hơn với Kiều Phương. Chỉ đến khi thấy bức tranh được trao Nhất của Kiều Phương, người anh đã đi từ ngỡ ngàng đến hãnh diện và sau cùng là xấu hổ. Bức tranh “Anh trai tôi” được nhà văn miêu tả thật tinh tế: “Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa”. Khi đứng trước bức tranh, người anh đã tự hỏi chính mình rằng: “Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư?”. Cậu đã nhận ra lỗi lầm của bản thân, cũng như tấm lòng trong sáng, nhân hậu và tình yêu thương của em gái. Kết thúc của truyện khiến chúng ta cảm thấy xúc động trước tình cảm anh em chân thành, đẹp đẽ của hai nhân vật.
Tác giả đã để cho nhân vật người anh tự kể lại câu chuyện của mình, nhằm làm tăng thêm độ tin cậy và tính chân thực cho người đọc. Đặc biệt trong truyện tác giả đã miêu tả rất tinh tế diễn biến tâm lí nhân vật. Người đọc như được hóa thân thành nhân vật qua từng câu chữ của tác giả. Đây là một truyện ngắn giàu cảm xúc, chứa đựng bài học sâu sắc về vai trò của tình cảm gia đình trong cuộc sống.
Truyện ngắn “Bức tranh của em gái tôi” là một tác phẩm hay của Tạ Duy Anh. Khép lại trang sách, người đọc chắc hẳn sẽ vẫn còn nhớ mãi hình ảnh của người anh và Kiều Phương trong truyện.
Cảm nghĩ truyện Bức tranh của em gái tôi – Mẫu 3
Truyện ngắn “Bức tranh của em gái tôi” của nhà văn Tạ Duy Anh là một trong những tác phẩm tiêu biểu viết về tình cảm gia đình. Truyện đã để lại trong lòng người đọc những ấn tượng sâu sắc.
“Bức tranh của em gái tôi” xoay quanh hai nhân vật: người anh và cô em gái – Kiều Phương, một cô bé có tài năng hội hoạ. Kiều Phương cũng giống như biết bao đứa trẻ cùng tuổi khác là một cô bé nghịch ngợm, và đối với người anh trai đó là một chuyện rất bình thường và gọi em gái là Mèo. Nhưng đến khi chú Tiến Lê – một họa sĩ, là bạn thân của bố Kiều Phương phát hiện ra tài năng hội họa của Kiều Phương. Mọi người trong gia đình đi từ ngạc nhiên, đến bất ngờ, rồi đổ dồn mọi sự chú ý đến người em. Điều đó khiến người anh bỗng cảm thấy tự ti, mặc cảm vì mình không có bất cứ một tài năng nào cả. Thậm chí, người anh còn cảm thấy ghen ghét, đố kỵ với em gái mình.
Chỉ đến khi được nhìn thấy bức tranh đạt giải Nhất của Kiều Phương, người anh đã đi từ ngỡ ngàng đến hãnh diện và sau cùng là xấu hổ. Kiều Phương đã vẽ anh trai mình. Tác giả đã thật tinh tế khi miêu tả: “Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa” để từ đó bộc lộ tâm trạng của người anh. Cậu “giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ”. Người anh đã tự hỏi chính mình rằng: “Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư?”. Và cũng chính nhờ bức tranh mà người anh đã nhận ra được lỗi lầm của mình.
Truyện được kể lại theo ngôi thứ nhất, với điểm nhìn của người anh. Lối kể hồn nhiên này đã góp phần tạo độ tin cậy và tính chân thực cho người đọc. Đặc biệt trong truyện tác giả đã miêu tả rất tinh tế diễn biến tâm lí nhân vật. Người đọc như được hóa thân thành nhân vật qua từng câu chữ của tác giả. Ngôn ngữ trong truyện hết sức tự nhiên, góp phần bộc lộ được tình cảm của các nhân vật.
Như vậy, truyện ngắn “Bức tranh của em gái tôi” là một câu chuyện đầy ý nghĩa về tình cảm anh em. Tác phẩm đã thể hiện được những nét phong cách riêng của nhà văn Tạ Duy Anh.
Cảm nghĩ truyện Bức tranh của em gái tôi – Mẫu 4
Nhà văn Tạ Duy Anh là một cây bút trẻ thời kỳ đổi mới. Các tác phẩm của ông đã để lại nhiều ấn tượng với bạn đọc. Tác phẩm “Bức tranh của em gái tôi” của ông đã cho người đọc thấy được tình cảm gia đình sâu sắc.
Câu chuyện có hai nhân vật chính: người anh và cô em gái nhỏ có tài năng hội hoạ. Hai anh em đã rất thân thiết với nhau cho đến khi tài năng hội hoạ của em mình được phát hiện, người anh đã ghen tị và trở nên gắt gỏng với em. Từ đó hai anh em cũng không còn chơi với nhau như trước nữa. Cho đến tận khi đứng trước bức tranh vẽ mình của em gái người anh mới hiểu ra tình cảm của em, thấy day dứt và có lỗi với em. Từ đây, người anh cũng nhận ra được những yếu kém của mình, đồng thời cũng hiểu được tâm hồn cũng như tấm lòng nhân hậu của em.
Trước hết là nhân vật người anh, khi thấy em gái mình chế màu vẽ, người anh đã tỏ ý xem thường và gọi em gái là Mèo. Khi tài năng hội họa của em gái được phát hiện người anh tỏ thái độ không vui và ghen tị với Kiều Phương. Từ đây, tình cảm giữa hai anh em đã không còn thân thiết như trước. Người anh vốn đã coi thường em gái, cho em gái là đồ nghịch bẩn; nay bỗng dưng em lại thua kém em gái, đó là điều mà em cảm thấy khó chấp nhận nhất. Sự mặc cảm, tự ái trong người anh diễn ra rất tự nhiên, rất phù hợp với tâm lý lứa tuổi như các em.
Đến khi người anh nhận ra nhân vật chính trong bức ảnh đạt giải nhất của Kiều Phương chính là mình, người anh đã đi từ ngỡ ngàng đến hãnh diện và sau cùng là xấu hổ. Đó là cái ngỡ ngàng vì không nghĩ rằng trong mắt em gái mình lại toàn mỹ đến thế. Hãnh diện vì tài năng của em mình, vì sự hoàn hảo của mình trong bức tranh. Bức tranh “Anh trai tôi” là hình ảnh một cậu bé đang nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ, toát lên ở tư thế ngồi là sự mộng mơ của một tâm hồn thơ bé. Đó là một người anh trong những suy nghĩ và có cả sự tưởng tượng của người em gái. Chính điều đó đã làm cho niềm vui, niềm hạnh phúc của người anh chuyển thành xấu hổ. Dưới con mắt của em gái, người anh thật hoàn hảo, nhưng thực tế người anh chưa làm được những gì xứng đáng với suy nghĩ của người em. Trước bức tranh của em gái, người anh đã nhận ra những khuyết điểm của mình đồng thời cũng hiểu được tình cảm của em.
Trái ngược với người anh, Kiều Phương được miêu tả là một cô bé vô cùng dễ thương. Hai anh em luôn sống vui vẻ, yêu thương, hoà thuận với nhau từ nhỏ. Anh trai cô hay gọi cô là Mèo vì cô hay bày trò pha màu, tô vẽ làm bẩn chính mình khi vẽ. Nhưng Kiều Phương chưa bao giờ buồn và vẫn kiên trì với niềm đam mê của mình. Đến khi tài năng của Phương được phát hiện cả nhà đã vô cùng xúc động chúc mừng cô bé nhưng anh trai cô lại tỏ ra ghen tị và cảm thấy bản thân mình kém cỏi. Quan hệ giữa hai anh em từ đây mà trở nên không còn thân thiết. Người anh thường xuyên kiếm cớ cáu giận, quát mắng Phương. Hành động của anh đã khiến cô bé rất buồn, thậm chí có chút không dám lại gần anh. Nhiều hôm cô thấy anh trai ngồi bên cửa sổ mặt mơ màng suy nghĩ vẩn vơ một điều gì đó. Cô bé không biết anh lo lắng hay nghĩ ngợi điều gì, muốn hỏi anh trai mình nhưng lại sợ bị mắng nên thôi. Bằng tất cả tình yêu thương, Kiều Phương đã vẽ lại dáng vẻ thẫn thờ đó của anh mình bên bàn học. Bức tranh “Anh trai tôi” của Phương đã đạt giải cao nhất trong cuộc thi vẽ tranh đó. Điều đó khiến anh trai cô bé rất ngỡ ngàng, hạnh phúc rồi đến xấu hổ.
Như vậy, “Bức tranh của em gái tôi” là một câu chuyện cảm động về tình cảm anh em sâu đậm. Truyện đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng những độc giả yêu thích tác phẩm của Tạ Duy Anh.
Cảm nghĩ truyện Bức tranh của em gái tôi – Mẫu 5
Tác phẩm “Bức tranh của em gái tôi” của nhà văn Tạ Duy Anh đã cho thấy tình cảm trong sáng hồn nhiên và lòng nhân hậu của người em gái đã giúp cho người anh nhận ra phần hạn chế ở chính. Truyện đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
Câu chuyện kể về hai anh em Kiều Phương qua lời kể của nhân vật người anh. Kiều Phương là một cô bé hiếu động, nghịch ngợm và có sở thích chế màu vẽ. Tình cảm của hai anh em rất tốt cho đến khi tài năng hội họa của Kiều Phương được phát hiện cũng là lúc người anh trai cảm thấy bản thân mình bất tài và ghen tị với tài năng của người em, đối xử với người em không tốt và thường xuyên cáu gắt. Nhưng rồi thật bất ngờ, bức tranh đạt giải nhất của Kiều Phương được trưng bày lại là bức vẽ về người anh trai. Đứng trước bức tranh “Anh trai tôi”, người anh đã cảm thấy ngỡ ngàng, hãnh diện và cuối cùng là xấu hổ vì nhận ra tấm lòng nhân hậu của người em.
Truyện được kể theo ngôi trần thuật thứ nhất, nhờ vậy mà những suy nghĩ tâm tư của nhân vật đã được bộc lộ một cách chân thực và sâu sắc. Thông qua các sự kiện chính, chúng ta có thể thấy người anh đáng trách nhưng cũng có phần đáng cảm thông. Khi tài năng hội họa của em gái được phát hiện và được mọi người chú ý, người anh đã ghen tị và có cách cư xử không tốt với em. Tài năng của em gái dường như trở thành lý do để người anh phủ nhận chính bản thân mình và có suy nghĩ mình chỉ là một người thừa. Tình cảm anh em cũng vì thế mà rạn nứt và không còn nguyên vẹn như xưa. Nhưng rồi khi đứng trước bức tranh của người em thì người anh đã ngỡ ngàng, hãnh diện và cuối cùng là xấu hổ. Điều này cho thấy rằng, sự ghen tị trong lòng người anh chỉ là tính cách nhất thời và đã được xua tan đi bằng tấm lòng nhân hậu và lương thiện của người em. Và đến cuối cùng, tình cảm anh em đã chiến thắng những điều nhỏ nhen và toan tính ích kỉ.
Ngoài ra, người đọc còn thấy được tính cách của nhân vật Kiều Phương. Mặc dù chỉ được tác giả phác họa với một số nét như nghịch ngợm, thích chế màu vẽ, có tài năng hội họa và qua bức tranh “Anh trai tôi nhưng chúng ta cũng thấy được vẻ đẹp của nhân vật. Trước hết, như biết bao đứa trẻ khác, đó là một cô bé hiếu động, đáng yêu và trong sáng, biết thực hiện đam mê của bản thân. Mặc dù có tài năng hội họa nhưng cô bé không hề kiêu căng, ngạo mạn mà vẫn đối xử tốt với người anh. Chính điều này đã khiến cho dù người anh ghen tị và thường xuyên cáu gắt thì hình ảnh về người anh trong lòng bé Phương vẫn vẹn nguyên và tốt đẹp và cuối cùng, đã giúp tình cảm anh em chiến thắng những toan tính ích kỉ và nhỏ nhen.
Tóm lại, “Bức tranh của em gái tôi” đã để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong lòng bạn đọc. Truyện xứng đáng là một trong những tác phẩm hay nhất của tác giả Tạ Duy Anh.
Cảm ơn bạn đã theo dõi bài viết Văn mẫu lớp 6: Cảm nghĩ về truyện Bức tranh của em gái tôi 5 bài văn mẫu lớp 6 của Pgdphurieng.edu.vn nếu thấy bài viết này hữu ích đừng quên để lại bình luận và đánh giá giới thiệu website với mọi người nhé. Chân thành cảm ơn.