Khi về già con người đã có nhiều trải nghiệm hơn về cuộc đời, cũng chính vì vậy mà người già thường có suy nghĩ chín chắn và biết bằng lòng với những gì mình đang có. Người già luôn là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho con cháu nhờ những kinh nghiệm sống quí báu mà họ truyền lại. Nhân ngày quốc tế người cao tuổi 1-10, chúng mình xin giới thiệu những bài thơ hay viết cho người cao tuổi.
Bài thơ: HẠNH PHÚC TUỔI GIÀ – Nguyễn Thị Khánh Hà
HẠNH PHÚC TUỔI GIÀThơ Nguyễn Thị Khánh HàTuổi xuân chiến trận xông phaGóp sức giữ nước, giữ nhà bình yênBây giờ tuổi đã cao niênVề xây tổ ấm giữa miền quê taVững vàng như một cây đaĐiểm tựa vững chắc cho bà, cho conGiữ tình chung thủy sắc sonTình làng, nghĩa xóm vuông tròn trước sauGià rồi ta dựa vào nhauỐm đau, bệnh tật sẽ mau đẩy lùiVợ chồng chia ngọt, sẻ bùiCháu con hiếu thảo,yên vui cửa nhà.
30/9/2018.
Bài thơ: HẠNH PHÚC TUỔI GIÀ – Nguyễn Thị Khánh Hà
Bài thơ: TÌNH TRI KỈ – Trịnh Thanh Hằng
TÌNH TRI KỈ
Thơ Trịnh Thanh Hằng
Lâu lâu bạn móm mới sangBuôn vài câu chuyện lan man tào phàoRằng cụ sức khỏe thế nàoCảm ơn tôi vẫn không sao “phình phường”Mỏi lưng cụ ngả xuống giườngĐể tôi đi lấy gói đường về phaTuổi mình chỉ thích cháo hoaSì sà sì sụp thế là dễ trôiCao lương mỹ vị thì thôiDành cho con cháu chúng tôi không màngLấy cốc nước vối làm sangLấy nồi cháo loãng hơn hàng tiến vuaTuổi này chẳng thiết hơn thuaSống vui sống khỏe nô đùa cháu conChúng mình qua mấy lần sonTai thì nghễnh ngãng vẫn còn thích buônDưỡng sinh thể dục khỏi buồnNâng cao sức khỏe lại luôn yêu đờiChín mươi kể cũng chơi vơiSống vui sống khỏe xáo xơi hoa màuTrồng cây nhổ cỏ bắt sâuChăm vườn rau sạch sá đâu tuổi giàHôm nay hái được mớ càCụ cầm một ít về nhà mà ănMai ngày đi lại khó khănNhớ chống gậy nhé sang thăm bạn hiềnChúng mình trời đã se duyên
Tri ân tri kỉ hẹn tiền kiếp sau.
Bài thơ: TÌNH TRI KỈ – Trịnh Thanh Hằng
Bài thơ: TUỔI GIÀ CẦN SẺ CHIA VÀ THẤU HIỂU – Nguyệt Sương
TUỔI GIÀ CẦN SẺ CHIA VÀ THẤU HIỂU
Thơ Nguyệt Sương
Trong cuộc sống mấy ai người không trảiLúc tuổi già theo quy luật thời gianCõi trăm năm thoáng chốc mây ngànNhư giấc mộng cõi hồng trần ta ởThất thập cổ lai hy rồi cũng về gõ cửaBình thản thôi đón nhận tựa niềm vuiNhững sân si ân oán cuộc đờiXin gác lại sau nụ cười an lãoThì người nhé trong nhân gian hư ảoDẫu biết rằng còn nhiều lắm khổ đauCòn nhiều lắm những kiếp sống u sầuHãy trân quý hiểu thấu người cao tuổi!Xin hãy đừng để tuổi già phải khổPhải cô đơn lẻ bóng một mìnhPhải vất vả vật lộn mưu sinhKhi nằm xuống không người thân bên cạnhXin đừng để người già bất hạnhNước mắt tháng năm đã đặc quánh lại rồiDẫu khổ đau cũng chẳng thể nào rơiMà chảy ngược vào sâu tâm khảmTuổi già đến sẽ sợ cô đơn lắmSợ thế gian vô cảm trước cuộc đờiSự sống chết nhẹ tựa chiếc lá rơiNhưng rất cần sự sẻ chia ấm cúngXin hãy chăm lo để người già vui sốngĐược an nhiên bên con cháu cuối đờiSống ấm áp đơn giản mà vui tươiTâm an lạc trước khi rời cõi tạm!
29/9/2018
Bài thơ: TUỔI GIÀ CẦN SẺ CHIA VÀ THẤU HIỂU – Nguyệt Sương
Bài thơ: MUỐN THÊM TUỔI THÊM VUI – Nguyễn Đình Cường
MUỐN THÊM TUỔI THÊM VUIThơ Nguyễn Đình CườngAi cũng mong sống cho hết tuổi giàĐược các cháu gọi ông bà trìu mếnNhư người qua sông mong cho đò cặp bếnChỉ từng đó thôi, đâu có ước gì nhiều!Tuổi về chiều biết sống được bao nhiêuMuốn thì lắm! Qũy thời gian có hạnTa đã ngẫm nên khuyên cùng các bạnChuyện giàu sang, danh vọng…hãy bỏ quaKhi lên chức làm danh phận ông bàLo thể dục, rồi giữ nhà, trông trẻ…Mong trong người luôn được vui, được khỏeChẳng phiền chi đến bệnh viện, đốc tờ…Để khỏi buồn ta đọc mấy vần thơHay cùng bạn mang cờ ra so vánĐi đây đó, thăm người thân, bè bạnThỏa đời ta khi vui hưởng tuổi giàBiết muôn nhà với muôn cảnh cây hoaĐời ưu ái thì ta vui đón nhậnThôi cứ sống khỏi cần chi vướng bậnĐể cho đời cứ thêm tuổi thêm vui!- – – – –
Nguyễn Đình Cường.
Bài thơ: MUỐN THÊM TUỔI THÊM VUI – Nguyễn Đình Cường
Bài thơ: BÓNG MẸ ĐÂU ĐÂY – Hồng Soi
BÓNG MẸ ĐÂU ĐÂY
Thơ Hồng Soi
Mẹ xa rồi văng vẳng tiếng ầu ơMãi vọng về trong từng giờ yên vắngCả đời mẹ bao đêm dài thức trắngNgày qua ngày vị đắng chát bờ môiCha của con cứ biền biệt xa xôiỞ tận nơi tiền tiêu của Tổ quốcThời chiến tranh khuya về mẹ ao ướcĐất nước hòa bình thống nhất bắc namỞ quê nhà mẹ nước mắt chứa chanThời buổi khó khăn toàn ngô khoai muối trắngThương con đói mẹ gồng mình cố gắngTần tảo sớm hôm lặng lẽ quên mìnhĐời mẹ nghèo nhưng cuộc sống thật vinhLuôn giữ mình không bao giờ gục ngãVẹn nghĩa trọn tình ước mong cao cảĐợi cha về chìm đắm trong yêu thươngChờ cha hoài lệ mẹ mãi vấn vươngKý ức hiện về con đường làng năm ấyĐã một thời cằm tay nhau run rẩyNgắm trăng ngà xao xuyến chảy vào timNay thu về lá rụng tím ngoài sânBến nước xưa vắng bóng hình lận đậnNgồi chờ chồng hun hút tận chân mâyMẹ xa rồi hình bóng vẫn đâu đây!
Tg: Hồng Soi
Bài thơ: BÓNG MẸ ĐÂU ĐÂY – Hồng Soi
Bài thơ: HẠNH PHÚC TUỔI GIÀ – Cúc Họa Mi
HẠNH PHÚC TUỔI GIÀThơ Cúc Họa MiTuổi già như chuối chín câyChỉ mong sức khỏe vui vầy cháu conBữa cơm nửa bát còn nonGiữa đêm thức giấc không tròn canh thâu.Cả đời sương gió bạc mầuĐôi tay thấm mệt dãi dầu nguồn cơnĐã qua những sự giận hờnBình an trân quý đâu còn sân si.Nhẹ nhàng vui bước ta điCho lòng thư thái vân vi kiếp ngườiSớm chiều tự tại ai ơiQuây quần con cháu đưa lời dạ, thưa.Nhà cao yến tiệc nào vừaNếu tâm bất ổn gió mưa bụi trầnHãy buông bỏ bớt phân vânĐể tìm hạnh phúc duyên phần ai ơi.
Đâu cần hương phấn nửa vời……
Tác giả: CHM B2/26/9/18
Bài thơ: HẠNH PHÚC TUỔI GIÀ – Cúc Họa Mi
Bài thơ: BUỒN VƯƠNG… – Nguyễn Thị Xuân Hương
BUỒN VƯƠNG…
Thơ Nguyễn Thị Xuân Hương
Tóc em bạc rồi anh thấy khôngTừng sợi trắng cứa tim nồng giăng lốiNhững suy tư những dỗ lòng đêm tốiĐẫm màu sươngNgười đàn bà đi qua những yêu đươngGói đa đoan,em dấu vào vết chân chim in buồn nơi khoé mắtChữa vết thương bằng nụ cười héo hắtTóc… sợi bạc thêmLặng im nào… ơi tiếng vĩ cầm đêmDa diết thế lãng quên nào ngủ đượcLại muốn níu bàn chân ai bội ướcĐếm giọt thời gian…
_1/10/2018_
Bài thơ: BUỒN VƯƠNG… – Nguyễn Thị Xuân Hương
Bài thơ: TUỔI GIÀ – Phan Thu Hà
TUỔI GIÀThơ Phan Thu HàĐôi lúc băn khoăn tự hỏiHình như lòng đã nguội rồiNhư mùa thu về trước cửaThế nào lá chẳng phải rơiĐôi lúc vẩn vơ chợt nghĩMùa đông dường chớm heo mayCon tim nhuốm màu tuyết phủGió thốc lạnh theo từng ngàyĐôi lúc cồn cào nỗi nhớDõi về năm tháng đi quaVô tình gặp tờ lịch cũVu vơ sương khói nhạt nhoàĐôi lúc cô đơn ám ảnhChiều hôm bóng nắng xa dầnThèm nghe tiếng cười con trẻÂm thầm ngóng những bước chânĐôi lúc sống bằng quá khứNgày hôm qua lại bỗng quênBất chợt gặp người không lạNghĩ mãi chẳng nhớ được tênĐôi lúc bật cười lẩn thẩnHình như …ngọng nghịu ngôn từChợt giật mình mà lẩm bẩmÔ hay …tuổi già đấy ư ?
Phan Thu HГ
Bài thơ: TUỔI GIÀ – Phan Thu Hà
Bài thơ: MÓN QUÀ – Đỗ Hương
MÓN QUÀ
Thơ Đỗ Hương
Cha bây giờ trong veo như đứa trẻTrầm mặc ngồi nghĩ ngợi mông lungTấm lưng đổ dài như một dòng sôngChiếc khăn mải miết hôn lên từng giọt mồ hôi thân thểThương yêu lắm! Con như người mẹ trẻChăm bẵm Người như chăm bẵm con thơNắn bàn tay đồi mồi như đốm nắng mùa thuDạy Người tập gõ tay kiếm tìm kí ứcNhư ngọn gió thu mong manh thổn thứcNgười lần lần vãn chuyện với tôiNgười bảo rằng: ” con hãy ở lại chơi”Tôi quay đi giấu chính mình ngấn lệ!Vầng.Cha lẫn rồi!Con sẽ chăm chút như ngày tấm béThích quà gì con sẽ bằng được mua ngay” Đứa trẻ ” của tôi ơi! Con biết ngày ngày…Cha thèm lắm ” món quà” ngồi bên người xoa bóp!Xưa con bé, có bao giờ cha thiếu sót?Cả món ăn tinh thần cũng đầy ắp tim conNhà ta nghèo lại xa ngái đất Hưng YênBuộc dây thừng, chiếc xe con… đến thủ đô, cha kéo…Từng đoạn đường … cút kít bên cha, con lẽo đẽoCó phải 300 cây đâu, màkhông đến được, đúng không cha?Ba mươi cây số dài, dằng dặc những ổ gàHàng cháo quảy venđường, lần đầu con nếm bỏngCháo dậy mùi chai, cọng rau răm thái mỏngChiếc bát xinh, cái quảy thơm giònCha ngồi ngắm con ăn và tấm tắc khen ngonĐó là hồi thập niên 70 cha ơi, cha còn nhớ?Giờ cõi tạm chòng chành bên bồi bên lởHơn chín mươi mùa, cây khóc tiễn lá điCả hai cuộc thánh chiến cũng qua, chớp mắt, thần kìĐây chặng cuối cùng,ngót nghét gần thế kỉ!Đêm về thủ đô, đêm rưng rưng không ngủKhổ những mùa thu lá rụng tiêu điềuCon nằm nhớ cha…nhớ lắm, cha yêu!Con đang còn cha là một điều hạnh phúc!27/9/2018
SunNy Do
Bài thơ: MÓN QUÀ – Đỗ Hương
Bài thơ: Yêu mình – Phan thúc Định
YÊU MÌNH!Thơ Phan Thúc ĐịnhPhụ nữ này! Đừng trễ nải nghe chưa!Ngoài bốn mươi đừng nghĩ rằng chấm hết!Dẫu bộn bề trăm ngàn công việcThì yêu mình phải là việc đầu tiên!Đừng tự ti trước những vết chân chimQuầng da nám hằn in trên khuôn mặtAi cưỡng được bụi thời gian hiu hắtQuy luật mà! Sao cứ phải già non?Hãy bối tóc cao mỗi bận ra đườngVà son phấn nhưng nhớ đừng đậm qúaThoảng nước hoa cho đời xanh sắc láBỏ lại phía sau cơm áo nhọc nhằn!Hãy gọi bạn bè tám chuyện rồi đi ănTrên bàn tiệc vẫn sẵn sàng nâng cốcChiều xuống phố tập thể hình thể dụcThả hồn mình trên cỏ cát biển ru!Đừng nhốt mình trong thế giới ngục tùCủa khuôn phép và thiên chức gì đó…Thiên chức làm người là thiết tha nắng gióĐừng như bến gầy nằm đợi hết trăm năm!Phủ Quỳ, 29/9/2018.
Cụ Định.
Bài thơ: Yêu mình – Phan thúc Định
Người cao tuổi đã sống cả một đời vì con cháu bởi vậy họ xứng đáng được quan tâm và hưởng hạnh phúc lúc về già.
Đăng bởi: Hằng Phạm Thị Ánh
Từ khoá: 10 Bài thơ hay viết cho người cao tuổi nhân ngày quốc tế người cao tuổi 1-10
Cảm ơn bạn đã theo dõi bài viết 10 Bài thơ hay viết cho người cao tuổi nhân ngày quốc tế người cao tuổi 1-10 của Pgdphurieng.edu.vn nếu thấy bài viết này hữu ích đừng quên để lại bình luận và đánh giá giới thiệu website với mọi người nhé. Chân thành cảm ơn.